1. Có một sự thật đáng buồn là, người dưng lại dễ dàng mỉm cười chúc mừng bạn, còn tị nạnh đố kỵ lại đến từ những người tưởng như gần gũi thân thiết với bạn nhất.
2. Bạn không cần phải chú ý từng ly từng tí một, người thật lòng yêu bạn sẽ không đòi hỏi bạn phải hoàn hảo mọi lúc mọi nơi.
3. Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra, bố mẹ là những người bạn dành ít thời gian, ít tâm sức cho họ nhất nhưng lại yêu thương bạn nhất trên đời.
4. Người ta chỉ nổi cáu giận hờn với những người đem lại cho họ cảm giác an toàn. Một cách vô thức họ biết rằng người đó sẽ không rời bỏ họ. Hờn dỗi vô cớ được nảy sinh từ sự tin tưởng.
5. Trên khuôn mặt người mà bạn ghét, đâu đó lại phảng phất hình bóng của chính bạn.
6. Nếu người ta thật lòng thích bạn thì lấy đâu ra lắm lý do làm tổn thương bạn thế? Nếu không cam tâm bỏ cuộc được, thì cứ ôm uất ức cho đến khi chán thì thôi.
7. Đừng than thở với gió, nó sẽ làm xáo động cả rừng cây.
8. Sở dĩ một người có thể vô lo vô nghĩ nhởn nhơ với đời, đó là nhờ công sức chở che của những người đứng đằng sau.
9. Người đã cùng bạn uống say thì không thể đưa bạn về nhà được. Người đến trước có duyên không phận, kẻ đến sau có phận không duyên. Chuyện đời lắt léo, chẳng thể cưỡng cầu.
10. Vì đời là ảo, còn ta là thật, chỉ duy nhất chính ta mới khiến ta gục ngã mà thôi!
Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016
MUÔN MẶT CUỘC ĐỜI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét