Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

Mê trái cấm lượt là tiên nữ

--PHẢI LÒNG EM-----

Em xinh quá ngọc ngà mát rượi
Phải lòng em tình tội tim tôi
Xì xào đàm tiếu mãi thôi
Mộng hồ xao xuyến bồi hồi thiết tha

Mê trái cấm lượt là tiên nữ
Đêm hôm qua lạc ngả hương bay
Mượt mà mái tóc nhung mây
Bướm ong dìu dặt ngất ngây nụ cười

Màu tuyết trắng chơi vơi bịn rịn
Bọt nước trong cá nhịn gió im
Lả lơi suối mát đôi chim
Không gian tĩnh lặng trăng chìm đáy sâu

Tôi tuy đã dãi dầu sương gió
Mà hồn tôi chan chứa phong lan
Thấy em vương vấn vô vàn
Giác quan rạo rực máu tràn về tim

Trần Hậu Chủ đắm chìm bình ngọc
Trương Lệ Hoa thơ khóc lệ trào
Nương dâu trai gái nghẹn ngào
Mà sao tôi vẫn dạt dào men say

Xin nhắn nhủ chút này em nhé
Bất kể đâu trên thế gian này
Nụ hôn gửi gió trăng mây
Phù du rồi cũng có ngày em ơi!

---TUỔI ĐỜI CÒN TRẺ---

Trần Quốc Tuấn tuổi đời còn trẻ
Mới hai mươi tám nhé ai ơi!
Mùi hoa ngây ngất lả lơi
Hương thơm ngào ngạt chơi vơi thế này

Đôi song thất đắm say tình ái
Lục bát còn tê tái làm chi
Vẳng nghe tiếng gió thầm thì
Yến oanh thỏ thẻ rầm rì thông reo

Vầng trăng héo chân đèo đỉnh núi
Hồn thơ bay buồn tủi ly tao
Từng cơn sóng vỗ dạt dào
Phòng loan giá lạnh nghẹn ngào châu sa

Hoa cứ gọi Tuấn là cát sĩ
Nhớ trong lòng tri kỷ tri âm
Ngoài kia thác đổ ầm ầm
Lửa lòng bốc cháy sóng gầm đại dương

Tình viễn vọng dặm trường xa cách
Nam bắc rồi đừng trách chi nhau
Lên trang phây búc vàng thau
Ta ngồi phân chất trước sau hẹn thề

Vượt bến giác bờ mê thuyền đậu
Đóa sen hồng yêu dấu là đây
A di đà Phật canh chầy
Cầm tay bịn rịn sư thầy ni cô?

Áo len mặc tựa hồ nuối tiếc
Sợi tơ duyên biêng biếc mắt huyền
Đường tu còn vụng thuyền quyên
Trữ la hoa đợi đào nguyên bướm hồng!

-CHÁN CHƯỜNG BƯỚM HOA-

Nàng Sao Thủy hỏi trời vấn đất
Rằng: Tuấn Trần tất bật bấy lâu
Hợp tan bao cuộc bể dâu
Phù du bèo bọt dãi dầu phong sương

Duyên kim cải vấn vương hạnh ngộ
Nợ sắt cầm chan chứa trúc mai
Ba sinh hoài mộng khứ lai
Điệp hồ phiêu lãng dao đài lả lơi

Non nước ấy chơi vơi mấy thuở
Hằng Nga buồn cổ độ trăng soi
Quảng Hàn đốt đuốc ghé coi
Thương người thiếu phụ lẻ loi đợi chờ

Hồn thi sĩ lờ mờ nhân ảo
Cảnh hoàng hôn lảo đảo hương say
Tay ngà gõ phím sầu cay
Tình chàng nghĩa thiếp canh chày xót xa

Bao tâm sự mặn mà đằm thắm
Dù cách nhau vạn dặm trùng dương
Thiên đình xem sổ đoạn trường
Mực dây hoen ố chán chường bướm hoa!
TQT (HTT)

Em bé và con cá

---KIẾP BÙN ĐEN-----

Cảm xúc khi đọc bài viết của Hỉ Nhi: KẾP LANG THANG

Nhìn tấm ảnh thơ rơi nước mắt
Cả một vùng xám ngắt một màu
Đầm lầy nước đục nát nhàu
Bé ôm con cá khổ đau tận cùng

Ôi thượng đế thủy cung hạ giới
Có nơi nào tức tưởi thế không?
Mở to cặp mắt mà trông
Kiếp đời nhầy nhụa chất chồng tang thương

Một bé gái bình thường ba tuổi
Bùn lấm lem đắm đuối thiết tha
Niềm vui mơ thấy mẹ cha
Bữa cơm ngon miệng ông bà mừng vui

Hỡi những kẻ chôn vùi dân tộc
Chốn địa đàng hạnh phúc đầu môi
Bon chen kèn cựa tanh hôi
Đầu trâu mặt ngựa nhặng ruồi vo ve

Buồn thế hệ u mê tăm tối
Vì miếng ăn chửi bới phèng la
Ngày nay Quốc Tuấn thi gia
Lên phây chia sẻ sơn hà lầm than!

------GIỌT CHÂU SA------

Trời mây u ám xót thương
Không gian lạnh lẽo quê hương tủi sầu
Đất bùn nhầy nhụa trên đầu
Hồn nhiên em bé dãi dầu nắng mưa

Lần hồi từ sáng tới trưa
Tuổi thơ rơi rụng khi chưa vẹn tròn
Ba tuần trăng đã héo hon
Kiếp nghèo heo hút lon ton ngoài đồng

Nỗi buồn thống thiết mênh mông
Mầm xanh ảm đạm trái hồng tả tơi
Lớn lên cánh gió bụi đời
Bông mai rũ rượi chơi vơi gượng cười

Phố đêm đèn sáng lả lơi
Khách sương nào kẻ lệ rơi đôi hàng
Gà kêu eo óc xóm làng
Bát cơm manh áo bẽ bàng lương tâm

Não lòng phụ tử tình thâm
Mẹ ngồi bậu cửa âm thầm châu sa
Ngước lên nửa mảnh gương nga
Tương lai mù mịt góc nhà củi rơm

Nghẹn ngào cá nướng cháy thơm
Chia nhau nức nở mắt cờm tro than
Xót xa thân phận bần hàn
Bức tranh xã hội thế gian não nùng!

-------THƠ EM VIẾT-------
Xúc cảm bài viết của Ly Hương: Xa Quê

Thơ em viết nghẹn ngào cảm động
Ly Hương vương mộng tưởng u hoài
Ngày dài trăn trở trần ai
Biết bao khổ lụy hình hài tang thương

Cảnh xuôi ngược đời thường vô tận
Kiếp nhân sinh lận đận trái ngang
Tri âm tri diện rõ ràng
Lòng mây bão nổi ngỡ ngàng Biển Đông

Anh yêu dấu ngược dòng duyên khởi
Hồn văn nhân đắm đuối ngàn sau
Phong ba dầu dãi mái đầu
Xôn xao oanh yến nương dâu muộn mà

Hồn thi sĩ bao la bát ngát
Trái tim hồng chất ngất men say
Trà khan mật ngọt rượu cay
Hương tình cổ lục vơi đầy nỉ non

Cõi huyền ảo cội nguồn tâm thức
Mộng đào tiên háo hức tiên nga
Kìa ai Quốc Tuấn thi gia
Gần xa hư thực gốc đa đơ chờ!
TQT (HTT)

Yêu là gì

NÀNG LÝ LẮC HỎI TÌNH YÊU LÀ GÌ?

Qủa là một câu hỏi khá lý thú của tuổi trẻ ưa tìm tòi khám phá thế giới nội tâm của con người. Thiết nghĩ: Tình yêu không chỉ đơn thuần là tình yêu nam nữ trai gái. Nói về những quan hệ đàn ông đàn bà, giữa hai giống đực cái gần như là cảnh giới cao nhất của tình yêu phàm tục.

Thảo luận tình yêu một cách nghiêm túc, trừu tượng thường đề cập đến một trải nghiệm của con người cảm thông với một người khác. Tình yêu thường liên quan đến việc chăm sóc cho một người hay một vật, bao gồm cả bản thân mình (tự ngưỡng mộ bản thân)

Ngoài sự khác biệt giữa các văn hóa trong sự hiểu biết về tình yêu cũng đã thay đổi rất nhiều theo thời gian. Một số nhà sử học trong giai đoạn Phục Hưng châu Âu hoặc sau thời Trung Cổ lại có quan niệm hiện đại về tình yêu lãng mạn, mặc dù sự tồn tại các cảm xúc lãng mạn được các bài thơ tình cổ đại ghi nhận.

Tính chất phức tạp và trừu tượng của tình yêu thường tạo ra các thành ngữ về tình yêu ở đó tình yêu vượt trên mọi cảm xúc khác. Dẫn chứng là một số câu tục ngữ thông thường về tình yêu, từ "Tình yêu sẽ chiến thắng tất cả" của Virgil đến "Tất cả thứ bạn cần là tình yêu" của Beatles. Thánh Thomas Aquinas, sau Aristotle, định nghĩa tình yêu là "tạo ra điều tốt lành cho người khác". Bertrand Russell mô tả tình yêu như một điều kiện "có giá trị tuyệt đối", trái ngược với giá trị tương đối. Nhà triết học Gottfried Leibniz nói tình yêu là "vui mừng vì hạnh phúc của người khác". Nhà sinh học Jeremy Griffth định nghĩa tình yêu là "lòng vị tha vô điều kiện".

-------TÌNH YÊU LÀ GÌ-------

Yêu là mất linh hồn một nửa
Còn nửa kia tỉnh táo làm người
Khi yêu mà phải thiệt thòi
Dở khôn dở dại bồi hồi nôn nao

Yêu tha thiết làm sao cưỡng lại
Trái tim côi tê tái mảnh hồn
Đợi chờ xao xuyến nụ hôn
Băn khoăn khắc khoải bồn chồn ngẩn ngơ

Cũng có lúc bơ phờ mệt mỏi
Bởi tình yêu đắm đuối hẹp hòi
Tương lai mờ mịt xa xôi
Thân tàn ma dại cuộc đời khổ đau

Yêu chan chứa thêu thùa ngây ngất
Rượu bồ đào ánh mắt như ai
Tiên nga tấu nhạc bên tai
Mưa ngàn sóng dội phôi phai trăng ngà

Yêu cho lắm ghét nhau cũng lắm
Lòng hận thù ảm đạm giang hà
Dìm nhau trong cõi mù sa
Hồn ma tức tưởi la đà trời mây

Yêu là để đắng cay tủi nhục
Chịu âm thầm tan tác điệu cười
Mà sao không nói nên lời
Vùng vằng giận dỗi suốt đời chẳng quên

Kìa những kẻ thuyền quyên quân tử
Chữ tình yêu khó hiểu làm sao
Mộng hồn ta cứ lao đao
Canh khuya trằn trọc nghẹn ngào thở than

Cõi trần thế gian nan khổ tận
Vướng vào yêu lận đận cho đời
Phù du trôi nổi luân hồi
Không yêu cũng khổ lạc loài lẻ loi...!

------SÓNG TÌNH ĐỜI------

Hỡi những kẻ van xin tình ái
Ngửa bàn tay tê tái âu sầu
Đợi ai ở bến giang đầu
Phù du bèo bọt bể dâu đoạn trường

Người lữ khách qua đường lạnh lẽo
Lá vàng rơi khô héo tàn phai
Xót xa rặng liễu chương đài
Hồng nhan thổn thức canh dài mưa chan

Tình lạc lõng trần gian ảm đạm
Bướm ong buồn thê thảm thế nhân
Mộng hồ phút chốc lìa tan
Bích Câu Kỳ Ngộ hương tàn mưa ngâu

Viên đá cuội phải đâu thạch bích
Cắm vào da xé rách con tim
Tháng năm mải miết đi tìm
Nỗi niềm hy vọng đắm chìm biển khơi

Khói nghi ngút chơi vơi nấm mộ
Giải khăn tang thiên cổ mờ soi
Mảnh tình vùi lấp than ôi!
Ngàn thu biền biệt khóc người thi nhân!

------DẤU TÌNH SẦU------

Yêu không nhớ là ta giải thoát
Nhớ không yêu mới thật khổ đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự canh thâu ngậm hờn

Đời ta mãi cô đơn buồn tủi
Lá vàng rơi thui thủi sớm chiều
Giấc mơ tàn lụi tiêu điều
Còn đâu bóng dáng mĩ miều hoàng hôn

Yêu không nhớ bồn chồn khổ cực
Chuốc chén sầu lạc bước giai nhân
Chiều tà ảm đạm phù vân
Ngày qua tháng lại tuổi xuân muộn phiền

Yêu đắm đuối triền miên khổ ải
Hồn bơ vơ tê tái bi ai
Năm canh thổn thức u hoài
Âm u địa ngục khứ lai tận cùng

Yêu khờ dại tình càng thôi thúc
Trái tim khô tủi nhục đoạn trường
Gây bao oán hận thê lương
Trả vay vay trả thảm thương cõi người

Yêu là thế nổi trôi đằng đẵng
Cánh phù du sao chẳng muốn thôi
Trăng lên thỏ ngọc sương rơi
Sè sè nấm cỏ xa xôi ngàn trùng!

---MUỐI MẶN GỪNG CAY---

Yêu là thế con bồ câu trắng
Rượu anh đào quả đắng chơi vơi
Mắt huyền xao xuyến lả lơi
Đá vàng nóng chảy xa xôi hững hờ

Yêu lồng lộn bơ phờ mệt mỏi
Con thiêu thân lăn tới liều mình
Lửa hồng thập tử nhất sinh
Trái tim nóng bỏng hành tinh nhạt mờ

Yêu chẳng biết thâm u địa ngục
Sông suối vàng tủi nhục đớn đau
Cô hồn rên rỉ chân cầu
Thời gian cuồn cuộn mái đầu tuyết sương

Yêu cùng tận thê lương lăn lóc
Tháng năm hoài trằn trọc thở than
Vầng trăng sẻ nửa non ngàn
Khi tròn khi khuyết trần gian nghẹn sầu

Nào ai dạy cho ta tường tận
Học tình yêu muối mặn gừng cay
Quăng chài thả lưới trắng tay
Tốn công phí sức chua cay phũ phàng

Kìa những kẻ bẽ bàng nòi giống
Chẳng dám yêu để sống làm người
Giàu sang phú qúy ăn chơi
Rêu xanh cỏ mọc sương rơi nấm mồ

Yêu đắm đuối tình thơ thi sĩ
Biết yêu người chí khí thanh tao
Lâng lâng tòa ngọc má đào
Dạt dào chia sẻ nghẹn ngào bể dâu...!