NÀNG LÝ LẮC HỎI TÌNH YÊU LÀ GÌ?
Qủa là một câu hỏi khá lý thú của tuổi trẻ ưa tìm tòi khám phá thế giới nội tâm của con người. Thiết nghĩ: Tình yêu không chỉ đơn thuần là tình yêu nam nữ trai gái. Nói về những quan hệ đàn ông đàn bà, giữa hai giống đực cái gần như là cảnh giới cao nhất của tình yêu phàm tục.
Thảo luận tình yêu một cách nghiêm túc, trừu tượng thường đề cập đến một trải nghiệm của con người cảm thông với một người khác. Tình yêu thường liên quan đến việc chăm sóc cho một người hay một vật, bao gồm cả bản thân mình (tự ngưỡng mộ bản thân)
Ngoài sự khác biệt giữa các văn hóa trong sự hiểu biết về tình yêu cũng đã thay đổi rất nhiều theo thời gian. Một số nhà sử học trong giai đoạn Phục Hưng châu Âu hoặc sau thời Trung Cổ lại có quan niệm hiện đại về tình yêu lãng mạn, mặc dù sự tồn tại các cảm xúc lãng mạn được các bài thơ tình cổ đại ghi nhận.
Tính chất phức tạp và trừu tượng của tình yêu thường tạo ra các thành ngữ về tình yêu ở đó tình yêu vượt trên mọi cảm xúc khác. Dẫn chứng là một số câu tục ngữ thông thường về tình yêu, từ "Tình yêu sẽ chiến thắng tất cả" của Virgil đến "Tất cả thứ bạn cần là tình yêu" của Beatles. Thánh Thomas Aquinas, sau Aristotle, định nghĩa tình yêu là "tạo ra điều tốt lành cho người khác". Bertrand Russell mô tả tình yêu như một điều kiện "có giá trị tuyệt đối", trái ngược với giá trị tương đối. Nhà triết học Gottfried Leibniz nói tình yêu là "vui mừng vì hạnh phúc của người khác". Nhà sinh học Jeremy Griffth định nghĩa tình yêu là "lòng vị tha vô điều kiện".
-------TÌNH YÊU LÀ GÌ-------
Yêu là mất linh hồn một nửa
Còn nửa kia tỉnh táo làm người
Khi yêu mà phải thiệt thòi
Dở khôn dở dại bồi hồi nôn nao
Yêu tha thiết làm sao cưỡng lại
Trái tim côi tê tái mảnh hồn
Đợi chờ xao xuyến nụ hôn
Băn khoăn khắc khoải bồn chồn ngẩn ngơ
Cũng có lúc bơ phờ mệt mỏi
Bởi tình yêu đắm đuối hẹp hòi
Tương lai mờ mịt xa xôi
Thân tàn ma dại cuộc đời khổ đau
Yêu chan chứa thêu thùa ngây ngất
Rượu bồ đào ánh mắt như ai
Tiên nga tấu nhạc bên tai
Mưa ngàn sóng dội phôi phai trăng ngà
Yêu cho lắm ghét nhau cũng lắm
Lòng hận thù ảm đạm giang hà
Dìm nhau trong cõi mù sa
Hồn ma tức tưởi la đà trời mây
Yêu là để đắng cay tủi nhục
Chịu âm thầm tan tác điệu cười
Mà sao không nói nên lời
Vùng vằng giận dỗi suốt đời chẳng quên
Kìa những kẻ thuyền quyên quân tử
Chữ tình yêu khó hiểu làm sao
Mộng hồn ta cứ lao đao
Canh khuya trằn trọc nghẹn ngào thở than
Cõi trần thế gian nan khổ tận
Vướng vào yêu lận đận cho đời
Phù du trôi nổi luân hồi
Không yêu cũng khổ lạc loài lẻ loi...!
------SÓNG TÌNH ĐỜI------
Hỡi những kẻ van xin tình ái
Ngửa bàn tay tê tái âu sầu
Đợi ai ở bến giang đầu
Phù du bèo bọt bể dâu đoạn trường
Người lữ khách qua đường lạnh lẽo
Lá vàng rơi khô héo tàn phai
Xót xa rặng liễu chương đài
Hồng nhan thổn thức canh dài mưa chan
Tình lạc lõng trần gian ảm đạm
Bướm ong buồn thê thảm thế nhân
Mộng hồ phút chốc lìa tan
Bích Câu Kỳ Ngộ hương tàn mưa ngâu
Viên đá cuội phải đâu thạch bích
Cắm vào da xé rách con tim
Tháng năm mải miết đi tìm
Nỗi niềm hy vọng đắm chìm biển khơi
Khói nghi ngút chơi vơi nấm mộ
Giải khăn tang thiên cổ mờ soi
Mảnh tình vùi lấp than ôi!
Ngàn thu biền biệt khóc người thi nhân!
------DẤU TÌNH SẦU------
Yêu không nhớ là ta giải thoát
Nhớ không yêu mới thật khổ đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự canh thâu ngậm hờn
Đời ta mãi cô đơn buồn tủi
Lá vàng rơi thui thủi sớm chiều
Giấc mơ tàn lụi tiêu điều
Còn đâu bóng dáng mĩ miều hoàng hôn
Yêu không nhớ bồn chồn khổ cực
Chuốc chén sầu lạc bước giai nhân
Chiều tà ảm đạm phù vân
Ngày qua tháng lại tuổi xuân muộn phiền
Yêu đắm đuối triền miên khổ ải
Hồn bơ vơ tê tái bi ai
Năm canh thổn thức u hoài
Âm u địa ngục khứ lai tận cùng
Yêu khờ dại tình càng thôi thúc
Trái tim khô tủi nhục đoạn trường
Gây bao oán hận thê lương
Trả vay vay trả thảm thương cõi người
Yêu là thế nổi trôi đằng đẵng
Cánh phù du sao chẳng muốn thôi
Trăng lên thỏ ngọc sương rơi
Sè sè nấm cỏ xa xôi ngàn trùng!
---MUỐI MẶN GỪNG CAY---
Yêu là thế con bồ câu trắng
Rượu anh đào quả đắng chơi vơi
Mắt huyền xao xuyến lả lơi
Đá vàng nóng chảy xa xôi hững hờ
Yêu lồng lộn bơ phờ mệt mỏi
Con thiêu thân lăn tới liều mình
Lửa hồng thập tử nhất sinh
Trái tim nóng bỏng hành tinh nhạt mờ
Yêu chẳng biết thâm u địa ngục
Sông suối vàng tủi nhục đớn đau
Cô hồn rên rỉ chân cầu
Thời gian cuồn cuộn mái đầu tuyết sương
Yêu cùng tận thê lương lăn lóc
Tháng năm hoài trằn trọc thở than
Vầng trăng sẻ nửa non ngàn
Khi tròn khi khuyết trần gian nghẹn sầu
Nào ai dạy cho ta tường tận
Học tình yêu muối mặn gừng cay
Quăng chài thả lưới trắng tay
Tốn công phí sức chua cay phũ phàng
Kìa những kẻ bẽ bàng nòi giống
Chẳng dám yêu để sống làm người
Giàu sang phú qúy ăn chơi
Rêu xanh cỏ mọc sương rơi nấm mồ
Yêu đắm đuối tình thơ thi sĩ
Biết yêu người chí khí thanh tao
Lâng lâng tòa ngọc má đào
Dạt dào chia sẻ nghẹn ngào bể dâu...!